Thứ Ba, 27 tháng 6, 2017
BUỐT
Luống đờiNgười đã bước qua đây
Dấu chân gửi lại
Để hao gầy
Hằn sâu
Một vết thương tâm ấy
Mắt lệ nhòa
Mờ theo khói mây...
Nghe nhói tim đau...
Buốt tim đau...
Chốn xưa
Giờ cũng đã phai màu
Ga xưa cứ đợi chờ
Đau đáu...
Mà những chuyến tàu
Vẫn vượt mau...
Quẳng gánh long đong
Xuống vệ đường.
Ta về
Vá lại mảnh tâm thương
Quẳng gánh long đong
Xuống vệ đường.
Ta về
Vá lại mảnh tâm thương
Tình xưa, nghĩa cũ?
Ta cười gượng!
Cứ nhả tơ sầu
Với gió sương...
dovaden2010-03/5/2017
Ta cười gượng!
Cứ nhả tơ sầu
Với gió sương...
dovaden2010-03/5/2017
* Cảm tác từ thơ của một người bạn...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét